Nghe thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng làm HR (nhân sự) đôi khi chẳng khác nào… làm “nhà ngoại giao toàn thời gian”. Một bên là sếp — người mong muốn kết quả nhanh, hiệu quả cao; bên kia là nhân viên — những người cần được lắng nghe, thấu hiểu và hỗ trợ. Ở giữa hai “chiều kỳ vọng” đó, HR trở thành người giữ cân bằng mỏng manh giữa cảm xúc và lý trí.
Cùng điểm qua những “nỗi khổ khó nói” mà ai từng làm nhân sự đều thấm thía nhé
1. Khi sếp muốn “tuyển nhanh – rẻ – giỏi”
Cụm từ quen thuộc khiến HR phải toát mồ hôi: “Tuyển người giỏi, nhưng ngân sách chỉ có vậy thôi em nha”. Tuyển dụng là bài toán của cả ngân sách, thị trường và kỳ vọng, chứ không chỉ là đăng tin và chờ CV. Đôi khi HR phải thuyết phục sếp về mức lương cạnh tranh, phải cân nhắc từng phúc lợi nhỏ để thu hút nhân tài — trong khi vẫn phải đảm bảo không “vượt khung” ngân sách.
2. Khi nhân viên nghỉ việc – ai cũng hỏi “tại sao?”
Nhân viên rời đi, sếp hỏi HR: “Em xem lại chính sách đi, sao người ta cứ nghỉ hoài?”. Nhưng HR biết rõ, có khi lý do nằm ở văn hoá nội bộ, phong cách lãnh đạo, hay đơn giản là… “không hợp vibe”.
HR không chỉ là người quản lý hồ sơ nghỉ việc, mà còn là người quan sát bức tranh con người. Mỗi lần có ai đó rời đi, HR lại phải tìm cách cải thiện trải nghiệm làm việc để những người ở lại thấy gắn bó hơn.
3. Khi cố gắng làm employer branding mà sếp nghĩ “chưa cần đâu”
HR hiểu rằng thương hiệu tuyển dụng là chìa khoá để thu hút và giữ chân nhân tài. Nhưng khi đề xuất kế hoạch truyền thông, không ít lần nghe câu: “Công ty mình nhỏ, làm mấy cái đó tốn thời gian”.
Đó là lúc HR phải trở thành “marketer bất đắc dĩ”, vừa phải chứng minh giá trị dài hạn của hình ảnh nội bộ, vừa phải làm bằng nguồn lực giới hạn — nhưng vẫn muốn mỗi bài viết, mỗi tấm hình thật chân thật và truyền cảm hứng.
4. Khi phải “làm bạn” với mọi người nhưng vẫn giữ nguyên tắc
HR là người được tin tưởng chia sẻ chuyện cá nhân, nhưng cũng là người phải tuân thủ quy trình, báo cáo và xử lý tình huống công bằng.
Giữa cảm xúc và nguyên tắc, HR phải học cách lắng nghe không phán xét, đồng thời giữ ranh giới chuyên nghiệp. Có khi HR là người an ủi, nhưng cũng là người phải gửi… quyết định kỷ luật.
5. Khi làm hết lòng mà ít ai thấy
Không phải ai cũng biết, đằng sau một buổi team building vui vẻ là hàng tuần chuẩn bị chi tiết từ ngân sách đến hậu cần; hay đằng sau một kỳ review suôn sẻ là hàng chục giờ tổng hợp, nhắc nhở và xử lý dữ liệu.
HR không chỉ “lo giấy tờ”, mà là người giữ linh hồn văn hoá của tổ chức. Mỗi hoạt động nhân sự tốt là một bước củng cố niềm tin, giúp mọi người cảm thấy mình được trân trọng.
Kết lại:
HR không chỉ là người làm hành chính, mà là “người kết nối” – giữa con người và tổ chức, giữa mục tiêu và cảm xúc. Dù có lúc mệt, có lúc thấy mình “đứng giữa hai làn đạn”, nhưng chỉ cần nhìn thấy đồng nghiệp vui vẻ, sếp hài lòng, công ty tiến lên từng bước, thì bao vất vả ấy đều trở thành động lực.
