Cứ mỗi dịp cuối năm, khi công việc dần khép lại, dân công sở lại bắt đầu nghe nhắc nhiều hơn đến một sự kiện quen thuộc: tiệc cuối năm (year-end party). Với nhiều người, đây là dịp để nhìn lại hành trình một năm đã qua, gặp gỡ đồng nghiệp trong không khí thoải mái hơn và cùng nhau ăn mừng những nỗ lực chung.

Thế nhưng, song song với sự háo hức ấy, không ít người lại mang trong mình một nỗi lo rất riêng. Đó là khi email thông báo “chia đội tập văn nghệ” xuất hiện. Từ lúc này, year-end party không còn đơn thuần là một bữa tiệc, mà trở thành chuỗi ngày tập luyện đầy cảm xúc lẫn lộn.

I. Vì sao nhiều người không thích tập văn nghệ cho year-end party?

  1. Không có năng khiếu nhưng vẫn phải tham gia

Không phải ai cũng biết hát, nhảy hay diễn xuất. Việc phải đứng trước đông người, biểu diễn những gì mình không giỏi dễ khiến nhiều người cảm thấy áp lực, ngại ngùng và thiếu tự tin. Thay vì vui, họ chỉ mong… tiết mục kết thúc thật nhanh.

2. Mất thời gian sau giờ làm

Tập văn nghệ thường diễn ra sau giờ làm hoặc vào cuối tuần. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, việc phải ở lại công ty thêm vài tiếng để tập luyện khiến nhiều người cảm thấy kiệt sức, nhất là với những người có gia đình hoặc việc cá nhân cần giải quyết.

3. Áp lực “phải làm cho tốt”

Dù là hoạt động nội bộ, nhưng không ít tiết mục được đặt kỳ vọng khá cao. Khi có sự so sánh giữa các phòng ban hoặc các năm với nhau, việc tập văn nghệ vô tình trở thành một “nhiệm vụ” hơn là hoạt động giải trí.

4. Tập luyện lặp đi lặp lại, dễ chán

Nghe đi nghe lại một bài nhạc, lặp lại cùng một động tác nhiều lần trong nhiều buổi tập dễ khiến người tham gia cảm thấy nhàm chán. Với những ai không hứng thú với biểu diễn, cảm giác này càng rõ rệt hơn.

5. Phải phối hợp với quá nhiều kiểu người

Một nhóm văn nghệ thường tập hợp nhiều cá tính khác nhau: người nghiêm túc, người thoải mái, người kỹ tính, người hay quên động tác. Việc thống nhất cách tập, tiến độ và phong cách đôi khi gây căng thẳng, thậm chí mâu thuẫn nhỏ trong nhóm.

6. Ngại bị chú ý hoặc đánh giá

Không phải ai cũng thích trở thành tâm điểm. Nhiều người lo lắng mình sẽ bị chú ý quá mức, bị trêu đùa hay trở thành “nhân vật chính” trong những câu chuyện sau buổi tiệc, dù là theo cách vui vẻ.

7. Không thấy liên quan đến công việc

Với một số người, tập văn nghệ không mang lại giá trị rõ ràng cho công việc hay sự phát triển cá nhân. Vì vậy, họ khó có động lực tham gia, nhất là khi đang phải cân bằng nhiều đầu việc quan trọng khác.

8. Sợ… lên sân khấu

Nỗi sợ đứng trước đám đông là điều rất phổ biến. Chỉ nghĩ đến việc bước lên sân khấu, dưới ánh đèn và ánh nhìn của đồng nghiệp cũng đủ khiến nhiều người căng thẳng, mất ngủ trước ngày diễn.

II. Vì sao văn nghệ year-end vẫn luôn tồn tại?

Dù gây ra không ít áp lực, nhưng văn nghệ trong tiệc cuối năm vẫn được duy trì qua nhiều năm, bởi đằng sau đó là những giá trị khó thay thế.

Trước hết, đây là dịp để đồng nghiệp xích lại gần nhau hơn. Trong công việc hằng ngày, mỗi người thường chỉ quen thuộc với phòng ban của mình. Khi cùng tập luyện cho một tiết mục, mọi khoảng cách dần được xóa nhòa. Những cuộc trò chuyện ngoài công việc xuất hiện nhiều hơn, sự gắn kết vì thế cũng trở nên tự nhiên hơn.

Bên cạnh đó, tập văn nghệ cũng là một cách giải tỏa áp lực hiệu quả. Sau một năm làm việc với deadline, KPI và đủ loại trách nhiệm, việc được cười đùa, tập luyện và làm điều gì đó khác hẳn công việc thường ngày giúp tinh thần nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Không ít người nhận ra rằng chính những buổi tập ấy lại là khoảng thời gian hiếm hoi họ thực sự thư giãn cùng đồng nghiệp.

Đặc biệt, nhiều người còn bất ngờ khám phá ra những khả năng mà trước đây chưa từng nghĩ tới. Có người lần đầu đứng trước đám đông và nhận ra mình không hề tệ như tưởng tượng. Có người nhờ một tiết mục văn nghệ mà trở nên tự tin hơn, cởi mở hơn trong công việc sau này.

III. Một phần ký ức không thể thiếu của đời công sở

Year-end party có thể trôi qua rất nhanh, nhưng những kỷ niệm xoay quanh việc tập văn nghệ thì thường được nhắc lại rất lâu sau đó. Có thể lúc tập bạn thấy mệt, thấy ngại, thậm chí chỉ muốn “xin rút”. Nhưng khi nhìn lại, chính những khoảnh khắc không hoàn hảo ấy lại là điều khiến tuổi trẻ nơi công sở trở nên đáng nhớ.

Có lẽ vì thế mà dù mỗi năm đều than thở, dân công sở vẫn tiếp tục tham gia, tiếp tục tập luyện và tiếp tục cười với nhau trong những buổi year-end. Và biết đâu, vài năm sau, bạn sẽ nhớ nhất không phải bữa tiệc long trọng, mà là những buổi tập văn nghệ đầy tiếng cười ấy.

Xem thêm bài viết:

  1. Nỗi khổ của công ty nhỏ: Làm gì cũng phải “đa nhiệm”, nhưng vẫn muốn làm tử tế
  2. Nỗi khổ của nhân viên: Làm nhiều sợ bị giao thêm việc, làm ít sợ bị đánh giá
  3. Nỗi khổ của HR (Phần 2): Khi sếp và nhân viên “không cùng tần số”